Chuyển đến nội dung chính

Gửi cậu — chàng trai của năm 17 tuổi

Cậu của ngày ấy,

Cậu của những năm 17 tuổi,

Là khi chúng ta học lớp 11, cùng với nhau.

Cảm ơn cậu đã nói thích tớ, đã luôn dành sự quan tâm cho tớ. Ở thời điểm đó, trong những ngày tháng ấy, mặc dù thích cậu, nhưng tớ cứ im lặng, nợ cậu một câu trả lời.

Và cứ như vậy, chúng ta ở trong một mối quan hệ “không tên”, rất ngọt ngào và trong sáng, cho đến một ngày, tớ để cậu đi xa tớ mãi mãi…

Khi mới bỡ ngỡ từ một cô bé Trung Học Cơ Sở lên thành một nữ sinh của trường cấp 3, tớ đã rất hào hứng vì các bạn học đến từ nhiều xã khác nhau của cái huyện nho nhỏ chỗ mình. Và cũng từ đó tớ mới biết huyện mình có nhiều xã đến như vậy.

Trong mắt tớ lúc ấy, cậu cũng không có gì khác biệt so với các bạn khác. Hoặc là tớ đã không để ý gì đến cậu. Học cùng với nhau được chừng một học kì, chúng ta có 1 hoặc 2 tuần học Quân Sự, và tớ bắt đầu để ý tới một cậu bạn nam vì cậu ấy hay trêu trọc tớ. Tớ nhớ là cậu ấy hay trọc về mấy chuyện liên quan đến mối quan hệ của tớ và bạn nam của lớp bên cạnh. Và người hay trêu tớ…đó chính là cậu!

Rồi tớ bắt đầu “nhìn” cậu, một chàng trai nhỏ nhắn, có vẻ khá lanh lợi, cũng hài hước, cũng thông minh. Thậm trí bây giờ, khi nhắc đến cậu, thay vì những bức hình của cậu bây giờ trên Facebook, tớ vẫn nhớ về hình ảnh của chàng trai nhỏ nhắn, lanh lợi ngày ấy…

Cậu nói cậu thích tớ!

Nhưng tớ thì không…

Không phải vì không thích cậu, mà vì muốn nói thích cậu ở thời điểm khác, thời điểm mà chúng ta cùng nhau đỗ Đại Học. Tớ đã từng rất muốn thừa nhận tình cảm của mình với cậu, nhưng tớ đã cố gắng dừng lại, nghĩ về một ngày khi cả 2 cùng bước chân vào cánh cửa trường Đại học, tớ sẽ đứng trước cậu và nói: Tớ Thích Cậu !

Thế mà cả một năm lớp 11, trước sự im lặng của tớ, cậu vẫn luôn bên cạnh. Hay đổi chỗ để lên ngồi cạnh tớ trong các giờ học không phải của cô chủ nhiệm này. Chúng ta có nắm tay ở hộc bàn không nhỉ? À, có (hì hì). Cậu còn mua cho tớ cây hoa đá đầu xuân,  nó sau đó đã bị chết, bởi vì tớ chăm nó quá kĩ, ngày nào cũng tưới nước. Hoa đá mà, đâu cần chăm sóc nhiều quá đâu. Cậu thấy không, quan tâm nhưng không đúng cách là như vậy đó.

Tớ không dùng điện thoại, cậu còn lén bỏ một cái “đen trắng” vào cặp tớ để về nhà tớ nhắn tin với cậu. Cậu chở tớ đi chơi cùng các bạn. Cậu viết thư tay cho tớ.

À, cậu có nhớ chuyến đi Tam Đảo của nhóm chúng ta lúc ấy không? Chuyến đi trốn thầy cô và cha mẹ ấy (hehe). Một nhóm nhóc nhóc tầm 10 đứa tự thuê xe đi với nhau từ tờ mờ sáng đến tối mịt. Thật là những năm tháng oanh liệt của thanh xuân!

Đó là lần đầu tiên tớ đi ô tô xa như vậy, tớ đã say xe (bây giờ tớ tự lái xe vèo vèo trên các nẻo đường ở nước Mỹ, nhưng khi ngồi ghế sau và đi quá lâu tớ vẫn say xe lắm). Quay về khoảng thời gian đó, tớ lúc ấy rất xấu hổ, nhưng cậu ngồi bên cạnh chăm sóc tớ rất tốt. Tớ vẫn nhớ như in ngày hôm ấy…

Rồi làm sao nữa nhỉ?

Có chuyện gì đó đã xảy ra giữa hai đứa mình ở học kì đầu năm lớp 12 mà tớ không nhớ nữa, và cậu hình như đã buồn vì điều đó. Hoặc là cậu muốn tớ chú ý đến cậu. Nên cậu đã trở nên lười học hơn, hay bị thầy cô nhắc nhở trong giờ, hay chơi game trên điện thoại,…

Tớ mặc dù quan tâm cậu nhưng thay vì gọi cậu ra nói chuyện thì tớ lại gọi điện cho mẹ cậu. Mà bây giờ, theo như cách cậu nói, là “mách lẻo bà T”. Rồi sau cuộc nói chuyện với tớ, cậu đã bị bố mẹ đánh, hình như rất đau. Tối hôm đó, cậu đạp xe lên nhà tớ, cậu nói: “Nếu quan tâm cậu thì có nhiều cách để làm, thay vì như thế”. Rồi cậu quay xe đi về…

Tớ đi bộ quay trở lại nhà mà trong lòng nặng trĩu. Buồn. Buồn vì cậu bị đánh, và buồn vì mình đã không hành động đúng. Cậu thấy không, quan tâm nhưng không đúng cách là như vậy đó. Bây giờ xin lỗi cậu, liệu có muộn không?

Tối hôm ấy là tối cuối cùng chúng ta gặp và nói chuyện với nhau. Sáng hôm sau tới lớp, tớ đã rất ngại ngùng khi gặp cậu. Và hình như cậu có kể lại với các bạn trong lớp. Một số bạn ở dãy bên trong (tớ có cảm giác) đã nhìn tớ một cách khác khác. Còn tớ, tớ đã làm gì? Tớ bị đóng băng từ đó. Tớ đã quyết định dồn tâm trí vào việc học để thi đỗ Đại học, vì lúc ấy cũng chỉ còn 1 học kì nữa thôi. Thỉnh thoảng cũng nhìn về phía cậu, cũng nghe xem cậu nộp đơn thi trường gì, rồi cậu có đỗ không. Nếu cậu còn nhớ, thì tớ là Đá và cậu là Kem. Đá mà, nên đã hoàn thành rất tốt vai trò của Đá, là Lạnh :)

Và cũng kể từ đêm “định mệnh” ấy, cho đến bây giờ, khi mà chúng ta đã có những gia đình nhỏ của riêng mình, chúng ta vẫn chưa từng nói chuyện lại với nhau trực tiếp lần nào, ngoài trừ một lần nhắn tin qua Facebook hỏi thăm nhau.

Nhưng có sao đâu, miễn là chúng ta biết, cậu và tớ đều đang rất ổn!

"Chào cậu nhé, chàng trai của năm 17 tuổi. Chúc cậu hạnh phúc, chân cứng đá mềm trên những chặng đường đời cậu bước đi !"

P/s: Cậu là mối tình đầu “không tên” của tớ!


Tình yêu học trò
 Chàng trai năm 17 tuổi
 Hoa học trò

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Những danh từ có dạng số ít và số nhiều giống nhau

Khi viết essay, các bạn chú ý tránh không mắc phải lỗi khi viết dạng số nhiều của những danh từ này nhé (nghĩa là không thêm “s”, “es”.. vào sau) vì chúng GIỐNG VỚI DẠNG SỐ ÍT Cách học những từ này là viết essay nhiều và ghi nhớ thôi. Ở đây mình chỉ đưa những từ chúng ta rất hay gặp phải thôi nhé. Accommodation Advice Aircraft Binoculars Cannon Cattle Chalk Chassis Clippers Clothing Deer Dice Education Eyeglasses Fish (numbers of) Flares (clothing) Flour Food Fruit Furniture Goldfish Grapefruit Greenfly Head (cattle) Headquarters Help Homework Information Jackfruit Jeans Knowledge Lego Luggage News Offspring Oxygen Police Reindeer Salmon Scissors Series Sheep Shellfish Shrimp Species Squid Starfruit Sugar Tuna You Wheat Wood Các bạn hay gặp những từ nào thì có thể chia sẻ với Loan và bạn đọc khác ở phần Bình Luận (comments) phía dưới nhé!

Muối dưa chua và Hoá học?

Muối chua là một phương pháp được sử dụng để ngăn thực phẩm như thịt, trứng và rau quả bị hư quá sớm. Thực phẩm đã được muối chua có thể ăn được trong một thời gian dài! Muối chua có 2 loại: Loại 1: Muối chua có tác động của Hoá học (chemical pickling) Loại 2: Lên men tự nhiên (fermentation pickling) Ở loại 1, muối chua có tác động của Hoá học, ví dụ thường gặp nhất không đâu xa lạ chính là muối dưa, muối cà ở Việt Nam . Trong quá trình muối chua này, thực phẩm (ở đây là lá dưa và quả cà) được đặt trong một chất lỏng có thể ăn được để ức chế hoặc tiêu diệt vi khuẩn và các vi sinh vật khác. Chất lỏng được nhắc đến ở đây điển hình bao gồm nước muối, giấm, rượu, một số nơi cho thêm ít dầu thực vật nữa. muối dưa chua Ở loại 2, muối chua lên men tự nhiên, thực phẩm tự sản sinh ra chất bảo quản, điển hình là quá trình tạo ra axit lactic. Ví dụ như muối rau củ của Nhật (nukazuke) - lên men rau củ trong cám gạo, hoặc muối kim chi của Hàn - lên men rau củ trong hỗn hợp muối và ớt bột.  Nuk...